Một số bài thơ Mark_Samoylovich_Lisyansky

Tình yêu là gì?Chúng mình chia tay trong ánh hoàng hônCòn buổi chiều như ngôi sao xa lắc.Tình yêu là gì? Đó là gặp mặtĐến tận cùng, suốt thế kỷ, muôn năm.Con tàu đang bơi về chốn xa xămKhông đi khỏi những bàn tay lưu luyến.Bởi tình yêu không có bờ có bếnBởi tình yêu không ly biệt cách ngăn.Không hề có… Giã biệt! Chỉ tiếng vangCủa lời "giã biệt" nhắc đi nhắc lại!Xa tình yêu không một ai đi khỏiKhông một ai đi khỏi được với tình.Không ai, không gì thay thế được emAnh và em – xa mà gần là thế.Tình yêu là gì? Đó là gặp gỡĐến tận cùng, suốt thế kỷ, muôn năm.Moskva của taThế gian này nhiều nơi đã từng điTừng ở rừng, trong chiến hào, công sựTừng bị chôn sống đôi ba lần có lẻTừng yêu trong u sầu, từng hiểu biệt ly.Nhưng ta quen tự hào về Mát-xcơvaDù ở đâu ta vẫn luôn nhắc mãi:Mát-xcơva thành phố vàng của taThủ đô của ta, thủ đô yêu dấu!Ta yêu những khu rừng nhỏ ngoại ôYêu những cây cầu trên sông thành phốYêu quảng trường của người – Quảng trường ĐỏVà ta yêu tiếng chuông của đồng hồ.Ở những thành phố, ở những vùng xaTa nghe tiếng về thủ đô yêu dấuMát-xcơva thành phố vàng của taThủ đô của ta, thủ đô yêu dấu!Ta nhớ về một mùa thu khốc liệtLê sáng bừng và tiếng rú xe tăngVà tiếng thơm còn vọng mãi ngàn nămHai mươi tám người con anh dũng nhất.Và kẻ thù không bao giờ có thểBắt cúi đầu nổi thành phố của taMát-xcơva thành phố vàng của taThủ đô của ta, thủ đô yêu dấu!Bản dịch của Nguyễn Viết ThắngЧто такое любовь?На заре мы расстались, а вечерТак далек, как звезда далека.Что такое любовь? Это встречаНавсегда, до конца, на века.Теплоход в долгий рейс уплывает -Не уйти от протянутых рук.У любви берегов не бывает,У любви не бывает разлук.Не бывает... Прощай! Только эхоПовторяет «прощай» и «прости»!От любви никуда не уехать,От любви никуда не уйти.Заменить тебя некем и нечем.Я с тобой - далека и близка.Что такое любовь? Это встречаНавсегда, до конца, на века.Моя МоскваЯ по свету немало хаживал,Жил в землянке, в окопах, в тайге,Похоронен был дважды заживо,Знал разлуку, любил в тоске.Но Москвою привык я гордитьсяИ везде повторял я слова:Дорогая моя столица,Золотая моя Москва!Я люблю подмосковные рощиИ мосты над твоею рекой,Я люблю твою Красную площадьИ кремлёвских курантов бой.В городах и далёких станицахО тебе не умолкнет молва,Дорогая моя столица,Золотая моя Москва!Мы запомним суровую осень,Скрежет танков и отблеск штыков,И в веках будут жить двадцать восемьСамых храбрых твоих сынов.И врагу никогда не добиться,Чтоб склонилась твоя голова,Дорогая моя столица,Золотая моя Москва!